BÀI THƠ: CÔ GÁI NITƠ
Em là cô gái Nitơ
Tên thật Azot anh ngờ làm chi (1)
Không màu cũng chẳng vị gì
Sự cháy, sống chẳng duy trì trong em (2)
Cho dù không giống Oxygen
Nhưng em vẫn cứ dịu hiền như ai
Nhà em ở chu kì 2 (3)
Có 5e ở bên ngoài bao che (4)
Mùa đông cho tới mùa hè
Nhớ ô thứ 7 hãy về thăm em (5)
Bình thường em ít người quen
Người ta vẫn bảo sao trầm thế cô
Cứ như dòng họ khí trơ (6)
Ai mà ngỏ ý làm ngơ sao đành
Tuổi em 14 xuân xanh (7)
Vội chi tính chuyện yến anh làm gì
Thế rồi năm tháng qua đi
Có anh bạn trẻ Oxi gần nhà
Bình thường anh chẳng lân la
Nhưng khi giông tố đến nhà tìm em
Gần lâu rồi cũng nên quen
Nitơ oxit sinh liền ra ngay (8)
Không bền nên chất khí này
Bị ô xi hóa liền ngay tức thì
Thêm một nguyên tử oxi
Thêm màu nâu đậm chất nào đậm hơn (9)
Bơ vơ cuộc sống cô đơn
Thủy tề thấy vậy bắt luôn về nhà
Gọi ngay hoàng tử Nước ra
Ghép luôn chồng vợ thật là ác thay
Hờn căm bốc khói lên đầy (10)
Nên tim em chịu chua cay một bề
Khi giông tố rét đêm về
Oxi chẳng được gần kề bên em
Vì cùng dòng họ phi kim
Cho nên cô bác hai bên bực mình
Oxi từ đó buồn tình
Bỏ em cô độc một mình bơ vơ
Em là cô gái Nitơ
Bấy lâu em vẫn mong chờ tình yêu.
- Hết -
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn